Khi tôi đưa con gái đến trường, nó nán lại không chịu đi. Tôi đã thử cả chiến thuật mềm và cứng đều không có kết quả nên phải dỗ dành cô ấy nói: “Đến trường, nộp bài tập xong sẽ về nhà. Chuyện này sẽ ổn thôi”.Nghe xong, con gái tôi vui vẻ xách cặp theo tôi đến trường.
Ban đầu tôi dự đoán rằng khi đến trường, cô ấy sẽ cảm nhận được không khí học tập và kính trọng thầy cô nên nhất định sẽ không đưa ra những yêu cầu quá đáng. Tuy nhiên, khi con gái tôi nộp bài tập về nhà và thấy tôi không có ý định nhận lại thì mặt nó chợt trầm xuống và bật khóc.
Cô giáo chạy đến an ủi, dỗ dành một hồi thì cô bé cũng ngừng khóc.Tôi nói với cô giáo: Con này dễ khóc quá, chúng ta không thể làm gì được.Cô giáo nói: Trẻ khóc luôn có lý do. Bạn có hứa gì với cô ấy không, nếu không cô ấy sẽ không khóc buồn như vậy?Tôi suy nghĩ và trả lời cô giáo: Con đã nói với cô khi đến đây là con sẽ về nhà sau khi nộp bài tập.Ban đầu đó là một cái cớ để dỗ cô đi học, nhưng cô lại nghiêm túc mà không cần suy nghĩ.Thầy mỉm cười nói: Không có gì lạ!Nếu bạn không giữ lời, tất nhiên cô ấy sẽ không theo bạn. Bạn biết đấy, mọi lời hứa ngẫu nhiên của bạn đều rất quan trọng đối với con bạn.Cô giáo dỗ dành cô một lúc mới bước vào lớp.
Trên đường về nhà, tâm trí tôi nhớ lại những gì đã xảy ra mấy ngày qua.Tôi nhớ cách đây không lâu tôi thấy con gái tôi vừa vượt qua bài kiểm tra. Tôi động viên cô ấy và nói: Con phải học tập chăm chỉ. Nếu bạn đạt được 100 điểm trong bài kiểm tra, tôi sẽ mua cho bạn con búp bê giẻ rách biết nói đó.Nhưng khi cô ấy hào hứng giơ tờ giấy 100 điểm cho tôi, tôi giả vờ rất bình tĩnh nói với cô ấy: Thi một trăm điểm cũng chẳng là gì, được 100 điểm liên tiếp mới có ích.Con gái tôi tủi thân kêu lên: Lần trước mẹ hứa mua cho con một con búp bê mà.Tôi nhanh chóng bước đi.Con búp bê giẻ rách đó có giá hơn 200 nhân dân tệ. Con gái tôi yêu nó ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng tôi cảm thấy rằng việc chi hơn 200 nhân dân tệ cho một món đồ chơi là không hiệu quả về mặt chi phí.Lúc đó cô ấy có vẻ rất hứng thú với con búp bê nên thản nhiên thực hiện lời hứa. Không ngờ con gái bà lại để tâm đến điều đó.
Khi không lấy được con gái, tôi phàn nàn với chồng và cho rằng mình là kẻ dối trá.Chồng cô an ủi cô và nói: Đừng khóc, vài ngày nữa anh sẽ mua cho em.Nhưng nửa tháng sau, lời hứa của anh vẫn chưa được thực hiện.Con gái tôi đã nhắc nhở mấy lần nhưng chồng vẫn nhất quyết từ chối. Cô cảm thấy vô vọng và đã nhiều lần khóc vì thất vọng.
Tôi từng đọc câu chuyện Tăng Tử giết một con lợn. Chuyện kể rằng vợ của Tăng Tử đi chợ, còn con trai thì đòi đi. Vợ Tăng thản nhiên nói: “Hãy ngoan ngoãn, tôi về nhà giết lợn cho anh ăn”.Khi vợ Tăng Tử về nhà, bà rất tức giận khi thấy Tăng Tử giết lợn nên hỏi tại sao lại giết lợn. Tăng Tử nói rằng khi nói chuyện với con cái, bạn phải làm theo những gì mình nói, không thể nói một đằng làm một nẻo.Giờ nghĩ lại, người lớn thường mất lòng tin với con cái, đó là một nguyên nhân quan trọng khiến trẻ mất lòng tin. Chúng ta phải như Tăng Tử, phải có lời hứa với con cái.
Sau đó, tôi không bao giờ dễ dàng hứa hẹn với con nữa. Một khi đã hứa, tôi sẽ tìm mọi cách để thực hiện lời hứa của mình. Thái độ của con gái tôi đối với tôi đã thay đổi rất nhiều và nó sẽ không bao giờ gọi tôi là kẻ nói dối nữa.Dường như chỉ cần thực hiện một lời hứa duy nhất với con, bạn có thể tạo dựng được uy tín cho chính mình và trở thành tấm gương cho con noi theo.
---- Bài viết được lấy từ Internet, trên trang văn bản còn có nhiều bài viết đẹp hơn!